Hành Trình Kết Nối: Lạc Giữa Sài Gòn Gặp Tri Kỷ
Chiếc balo nặng trĩu vai khiến tôi dừng chân trước quán cà phê có biển hiệu "Mười Đắng" ở hẻm 76 Nguyễn Du. Thành phố Hồ Chí Minh đang bước vào mùa mưa tháng Chín, những giọt nước lăn dài trên mái tôn xanh rêu phong hòa cùng mùi cà phê rang nồng đặc.
"Chị ơi, cho em xin ly bạc xỉu đá nhé!" - giọng nói lạc đi vì mệt từ phía sau khiến tôi giật mình quay lại. Chàng trai áo phông bạc màu đứng đó, chiếc máy ảnh Canon 5D Mark IV đung đưa trên cổ, đôi giày hiking đầy bùn đất. Anh tự tên Khánh, kỹ sư phần mềm đang thực hiện chuyến đi xuyên Việt trước khi sang Đức làm việc.
Câu chuyện bắt đầu từ ly cà phê đổ nhầm. Bà chủ quán đưa nhầm ly sinh tố mãng cầu cho Khánh thay vì bạc xỉu. Sự nhầm lẫn ngọt ngào ấy trở thành cầu nối cho hai kẻ xa lạ. Chúng tôi phát hiện cả hai đều có vé xe khách đi Đà Lạt vào sáng hôm sau, cùng ý định khám phá con đường mòn Lang Biang ít người biết đến.
Trên chuyến xe đêm đầy ắp tiếng cười nói của các bà buôn trái cây, Khánh kể về trải nghiệm ba ngày lạc trong rừng Cát Tiên. Anh mô tả chi tiết cách phân biệt dấu chân voi rừng và heo nước, kỹ thuật đốt lá cẩm lai xua đuổi muỗi mà người dân tộc Chơro đã dạy. Tôi thì chia sẻ câu chuyện hồi sinh từ cơn sốt rét sau chuyến đi Tây Nguyên năm nào.
Đến Đà Lạt lúc rạng sáng, sương mù dày đặc quấn lấy thân xe. Chúng tôi quyết định thay đổi lộ trình, theo chân nhóm nông dân hái dâu tây đến thung lũng Tình Yêu. Trên con đường đất đỏ trơn trượt, chiếc máy ảnh của Khánh vô tình ghi lại khoảnh khắc tôi té sõng soài vào đống phân bò - hình ảnh sau này trở thành meme "nàng thơ bãi chiến trường" trong nhóm du lịch bụi Facebook.
Bữa trưa đói meo ở lán trại người Cơ Ho để lại ấn tượng khó quên. Chúng tôi được mời món canh chua lá giang nấu với cá lóc đồng, thứ nước dùng chua thanh hòa quyện vị ngọt thịt cá khiến hai đứa thành thị phải thốt lên: "Ngon hơn cả buffet 5 sao!". Bà cụ 78 tuổi tên K'Brăo kể bằng thứ tiếng Kinh bập bõm về thời thanh niên đi rừng săn thú, đôi mắt nheo lại vì khói bếp mà vẫn sáng ngời nhiệt huyết.
Chiều muộn trên đỉnh Lang Biang, gió lồng lộng thổi tung những trang nhật ký du lịch. Khánh đột ngột rút từ balo ra chiếc kèn harmonica cũ kỹ, thổi bản "Nhớ về Hà Nội" ngắt quãng. Tiếng nhạc réo rắt hòa cùng tiếng ve sầu rừng thông, khung cảnh khiến tôi chợt hiểu vì sao người ta gọi đây là thành phố đáng sống.
Hai ngày sau, tại bến xe trung tâm Đà Lạt, chúng tôi chia tay trong cơn mưa chiều. Khánh đưa tôi tấm danh thiếp tự chế bằng vỏ chai nhựa tái chế, trên đó ghi dòng chữ nguệch ngoạc: "Hẹn gặp ở München khi anh làm xong cây cầu kính". Tôi tặng lại anh chiếc vòng tay bằng hạt rừng mua từ bà K'Brăo, thứ trang sức giản dị mà ẩn chứa cả câu chuyện về lòng hiếu khách của cao nguyên.
Giờ đây mỗi khi ngửi thấy mùi cà phê rang, tôi lại nhớ đến buổi sáng Sài Gòn ẩm ướt ấy. Du lịch bụi không đơn thuần là di chuyển từ điểm A đến điểm B, mà là những cuộc gặp gỡ định mệnh viết nên thiên truyện không có trong bất kỳ guidebook nào. Như lời Khánh từng nói khi chia tay: "Đôi khi lạc đường mới tìm thấy chính mình".
Các bài viết liên qua
- Cách Tìm Bạn Du Lịch Cho Chuyến Phượt Cùng Đồng Đội
- Hành Trình Kết Nối: Lạc Giữa Sài Gòn Gặp Tri Kỷ
- Hành Trình Cùng Bạn Phượt Khác Giới Trên Vịnh Hạ Long
- Hành Trình Đầy Thử Thách Của Nhóm Phượt Trên Núi Hoàng Liên
- Chia Sẻ Của Phượt Thủ Đam Mê Du Lịch Tự Lái
- Khám Phá Hành Trình Phượt Tấn Trung - Trải Nghiệm Độc Đáo Cho Dân Du Lịch Bụi
- Phượt Thủ và Du Lịch Truyền Thống: Điểm Khác Biệt Cốt Lõi
- Kinh Nghiệm Trả Xe Của Dân Phượt Khi Hợp Tác Với Hotgirl Du Lịch
- Dạo Bước Việt Nam: Cẩm Nang Du Lịch Tự Túc Cho Phượt Thủ
- Cách Xử Lý Khi Du Lịch Bị Ngã Cầu Thang: Hướng Dẫn An Toàn Cho Phượt Thủ