Trải Nghiệm Cắm Trại Đêm Đáng Nhớ Của Một Nữ Sinh

Trải Nghiệm Cắm Trại Đêm Đáng Nhớ Của Một Nữ Sinh

TRẠI SINH TỒNtheresa2025-05-06 8:48:18309A+A-

Ánh hoàng hôn cuối cùng vụt tắt sau dãy núi xa, để lại bầu trời đêm lấp lánh những vì sao mà tôi chưa từng thấy rõ đến thế ở thành phố. Tay siết chặt chiếc balo 12kg đựng lều trại và đồ dùng sinh hoạt, tôi hít sâu mùi đất ẩm lẫn hương thông thoang thoảng - dấu hiệu đầu tiên báo hiệu chuyến đi 2 ngày 1 đêm của nhóm nữ sinh chúng tôi thực sự bắt đầu.

Chiếc lều màu ngọc lam dựng lên không dễ dàng như trong video hướng dẫn. Những ngón tay lần đầu chạm vào khung nhôm lạnh ngắt vụng về gài dây cố định, tiếng cười giòn tan vang lên mỗi khi cơn gió ào qua làm đổ nghiêng tấm bạt. Chị Mai - trưởng nhóm năm cuối đại học - vừa chỉnh lại nút thắt cho tôi vừa kể về lần đầu cô ấy nhầm cửa lều với lối thoát hiểm khi đi dã ngoại năm 18 tuổi.

Khoảnh khắc đáng sợ nhất ập đến lúc 23h14 phút, khi tiếng động lạo xạo bên ngoài lều khiến cả nhóm đông cứng người. Trái tim tôi đập thình thịch trong im lặng đặc quánh cho đến khi ánh đèn pin rọi ra đôi mắt phản quang màu xanh lục - hóa ra chỉ là chú mèo rừng đang đào bới túi rác chưa buộc kín. Cả nhóm thở phào rồi bật cười ngặt nghẽo, âm thanh vui vẻ ấy dường như xua tan bóng đêm đang bao trùm khu rừng thông.

Đêm ấy chúng tôi thức đến 2 giờ sáng bên đống lửa trại. Những câu chuyện tuổi mười tám được kể bằng giọng thì thầm đầy xúc cảm: bạn Hà kể về nỗi sợ độ cao khi leo đèo Hải Vân, Linh chia sẻ bí mật lần đầu trốn gia đình đi xem concert, còn tôi - đứa vốn chỉ quen với thư viện và phòng thí nghiệm - bất ngờ phát hiện mình thuộc lòng từng ngôi sao trên bầu trời sau buổi học thiên văn bất đắc dĩ này.

Bình minh đánh thức chúng tôi bằng những tia nắng vàng xuyên qua kẽ lá. Hơi sương đọng trên mái lều tạo thành dòng nước nhỏ chảy dọc theo sống lưng khi tôi chui ra ngoài. Khung cảnh trước mắt khiến tất cả nín thở: cả thung lũng chìm trong biển mây trắng xóa, xa xa những ngọn núi nhấp nhô như hòn non bộ khổng lồ. Tiếng chim hót líu lo thay cho chuông báo thức điện thoại, mùi cà phê phin hòa với hương bánh mì nướng tạo thành bữa sáng ngon nhất từ trước đến nay.

Trên đường về, chiếc điện thoại hết pin từ lúc nào không hay biết. Tôi nhận ra mình đã quên mất trò chơi điện tử yêu thích, những thông báo mạng xã hội liên tục, thay vào đó là cảm giác lạ kỳ khi đôi chân ê ẩm vì leo dốc lại khiến tâm trí nhẹ tênh. Chuyến đi dạy tôi bài học về sự chậm rãi: cách thắt nút dây tỉ mỉ, nghệ thuật nhóm lửa bằng vỏ thông khô, cả sự kiên nhẫn ngắm mặt trời lặn từ từ sau rặng núi thay vì lướt qua hình ảnh đó trên màn hình điện thoại.

Giờ đây mỗi khi ngửi thấy mùi gỗ thông, ký ức về đêm ấy lại ùa về nguyên vẹn. Không phải trải nghiệm hoàn hảo như trong phim ảnh, mà là những khoảnh khắc chân thật đầy tiếng cười và cả nước mắt, nơi 12 cô gái thành phố học được cách làm bạn với thiên nhiên và quan trọng hơn - hiểu thêm về chính mình trong không gian không wifi ấy.

Nhấn vào đây để SAO chép địa chỉ này Nội dung này được sắp xếp bởi Phượt Bụi, hãy chắc chắn để ghi địa chỉ khi chia sẻ!

 Copyright bntdumas.com Rights Reserved.Sitemaps